BỮA TIỆC ĐÊM TRONG NHÀ VỆ SINH!
Đôi khi chúng ta vẫn hay kêu ca về một xã hội mà đi đâu cũng gặp kẻ xấu, nhưng chúng ta không biết rằng, ngay bản thân chúng ta vẫn chưa biết gieo mầm yêu thương để nhận được những quả ngọt của tình yêu. Sự đồng cảm của câu chuyện dưới đây đã mang đến một thông điệp sâu sắc.
Chị là “Oshin” – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn.
Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo: Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn không? Thưa được ạ, có điều đứa con trai tôi nhỏ quá, ở nhà tối một mình lâu sẽ sợ hãi. Ông chủ ân cần: Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé.
Chị mang theo con trai đến. Đi đường chị nói với nó rằng: Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm. Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích.
Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ… Nhiều người tham quan, đi lại, trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách: Đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ… đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay. Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua vào chiếc đĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với con: Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu! Chị dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn “căn phòng dành cho nó” thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà nó chưa từng được biết. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát… tự mừng cho mình.
Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị đang trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng: Không biết nó đã chạy đi đằng nào… Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ giấu diếm khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm… Qua phòng vệ sinh thấy tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người: Cháu nấp ở đây làm gì? Cháu biết đây là chỗ nào không? Thằng bé hồ hởi: Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây cùng ăn cơ!
Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp: Con hãy đợi ta nhé. Rồi ông quay lại bàn tiệc nói với mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khách đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để một ít thức ăn trên cái đĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự… Thằng bé mở cửa… Ông bước vào: Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé. Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vừa chuyện trò rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ… Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ… Tất cả đều thật chân thành, ấm áp!
Nhiều năm tháng qua đi… Cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh: Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa bé 5 tuổi như thế nào…
Hạnh phúc là khi được sẻ chia…
Tôi nhận ra bài học làm người trong câu chuyện trên thật đơn sơ giản dị nhưng vô cùng giá trị. Có thể nói một điều rất quan trọng đã giúp hình thành nhân cách của anh thanh niên trong câu chuyện, đó là cách anh được đối xử. Người chủ của mẹ anh năm xưa đã vô cùng nhân ái với cậu bé nghèo con một người làm công. Ông đã cẩn trọng bảo vệ tình cảm và lòng tự trọng của một đứa bé 5 tuổi thay vì làm nó bị tổn thương…
Night party in the toilet
Another story you can probably read through it, is called “party night in the toilet”, is adapted from the article The amount of Zhuhai, has left me with many thoughts. Story content as follows:
She is “Oshin” – house maid for a foreign boss fifties, very rich. Low down, finish work, rush about with little 5 – year-old son waited all day in the poor house.
On that day, the landlord major holidays, invite lots of friends to party the night visitors. The boss said today that many, you can be late than never? Dear all right, my son has it too small, alone in the dark long will fear. Considerate boss: So you take your child to the same offline.
She brought the boys. Go with it the way she said that she would go to the party for the night. He’s very excited. Oshin parents do not know it is there but how! Besides, she did not want to give it intellectual immaturity of the soon to understand the difference between rich and poor. She quietly bought 2 sausage.
Every time guests come each winter. Everyone is polite. The house is large and magnificent … Many sightseeing, walking, talking. She is very busy to the eye frequently to his sleazy son. Index images it ruin everyone’s ceremony. Finally, she also found a way: put it on the toilet seat … it all seems like a quiet place and no one to use at the party tonight. Place 2 pieces of sausage just bought porcelain plate, trying to get her cheerful voice said to me: This is the room dedicated to it, any night party started! She told me just sit there waiting for you to pick up. He looks to his “room for it” smells so clean, so beautiful that it’s the unknown. It’s extremely interesting, sat down on the floor, start eating sausage is placed on a stone table with mirror, singing and crooning … good for her self.
Party the night started. The owner remembers her son, she was in the kitchen having asked. She stammered: Did not know it was going to run anyway … You all look like you hired hide seems hard to say. He quietly went looking … Over toilet that children’s voices singing coming out, he opened the door, blankly: I hid in here? I do not know where this is? He cheerfully: This is the boss room dedicated to her party night, she told me that, but I want to have one with me sitting here eating the same!
He hosts that stung his nose, trying to hold back tears, he was all clear, gently warm to sit down saying: The wait was okay. Then he returned to the table to tell people just naturally happy, but he will continue a busy evening’s special guest today. He was for a little food on the plate to, and brought down the toilet. He politely knocked on the door … He … He walked into the open: Do we celebrate together in this great room okay. He’s very happy. Two people sitting on the floor eating delicious poured just talk, even clams clams together … Everybody sing rather well known. Customers to constantly knocking considerate baths, two men greeted politely and wish them palatable, even more people sitting on the floor and sing the anthem of young children … all sincerely, warm!
Many years passed … He was very successful, become wealthy, upper-class rise in society. But he never forgot to help the poor hardworking …
I do realize the lesson of the story is simplicity but immensely valuable. It can be said a very important thing that shaped the personality of the young man in the story, which is how he is treated. The former home of his mother was very kind to the poor boy an employee. He was careful to protect self-esteem and feelings of a 5 – year-old boy instead it hurt …